Pages

Thứ Tư, 21 tháng 7, 2010

VIÊM GAN SIÊU VI B MẠN TÍNH CÓ CHỮA KHỎI KHÔNG?

Hậu quả của bệnh viêm gan siêu vi B mạn tính là các bệnh gan giai đoạn cuối như xơ gan, ung thư gan…nếu không được điều trị.
Như vậy một câu hỏi lớn đặt ra là “Có điều trị khỏi bệnh viêm gan siêu vi B mạn tính không???”
Hiện nay có rất nhiều loại thuốc được chấp nhận để điều trị bệnh viêm gan siêu vi B như Peginterferon alfa 2a, Interferon alfa 2b, lamivudine, adefovir, entecavir, telbivudine và tenofovir. Các thuốc đồng phân nucleotides kiểm soát sự tăng sinh siêu vi rất tốt. Nhưng khi ta ngưng thuốc thì siêu vi tăng sinh trở lại, ngay cả những bệnh nhân đã mất HBsAg trong quá trình điều trị. Do đó, mặc dù bệnh viêm gan B có thể được kiểm soát với các thuốc này, nhưng hiếm khi, và dường như không bao giờ chữa khỏi. Lời giải thích có lẽ nằm ở một dạng siêu vi được gọi là "DNA vòng đóng đồng hoá trị (cccDNA)," nó đóng một vai trò then chốt trong sự tồn tại kéo dài, dai dẳng của siêu vi và kích hoạt lại siêu vi sau khi ngưng điều trị.

Thế cccDNA là gì ?cccDNA của virus viêm gan tạo thành một hình thức ổn định của bộ gen DNA của siêu vi.
cccDNA tồn tại trong nhân tế bào gan bị nhiễm như là một minichromosome không đầy đủ hoặc episome, nó hoạt động như một khuôn mẫu cho các phiên mã gen của siêu vi. Số lượng copies của cccDNA trong tế bào có sự biến động, nhưng nói chung khoảng từ 10 -50 copies / tế bào.

Làm thế nào để cccDNA được sản xuất và duy trì?
Các cccDNA được sản xuất trong quá trình sao chép siêu vi. Mặc dù HBV là một siêu vi DNA một phần sợi kép, nó sao chép thông qua trung gian của RNA bằng cách sử dụng men polymerase có hoạt tính sao chép ngược. Sao chép của HBV chủ yếu xảy ra ở trong tế bào gan [2] Sau khi thâm nhập vào tế bào, siêu vi cởi bỏ lớp vỏ protein của nó, và chuỗi DNA duỗi ra, bộ gen chuỗi đôi chưa đầy đủ được vận chuyển vào trong nhân.. [2] Trong nhân, polymerase của iêu vi và của ký chủ sửa chữa và duỗi ra,phần gen không đầy đủ trở nên hoàn chỉnh thành bộ gen sợi kép,và uốn tròn thành bộ gen đồng hoá trị là cccDNA.
cccDNA hoạt động như bản mẫu để sao chép của tất cả các RNA thông tin (mRNA). Sau khi tổng hợp, các mRNA được vận chuyển đến tế bào chất, tại đây các protein siêu vi được tổng hợp thông qua quá trình giải mã, các nucleocasid được lắp ráp, và sẽ hình thành các siêu vi mới. Vậy cccDNA được xem như một khuôn mẫu sản xuất các siêu vi mới.

Vì thế cccDNA như là mục tiêu điều trị:
cccDNA của HBV là mục tiêu điều trị vì nó đóng vai trò quan trọng trong sự nhân lên của siêu vi và sự tồn tại dai dẳng của nó. Các loại thuốc uống ức chế men polymerase của siêu vi nhưng không ức chế con đường quay ngược lại trong nội bào của siêu vi để sinh ra cccDNA. Như vậy sự nhân lên của siêu vi sẽ quay lại với số lượng cao như trước khi điều trị khi ngưng các thuốc này. Sử dụng nhiều kỹ thuật phân tử, các nghiên cứu kiểm tra thay đổi lượng cccDNA ở bệnh nhân điều trị một mình với thuốc uống nucleos (t) ide, hoặc kết hợp với Peginterferon, đã chứng minh giảm cccDNA ở mức 1,0-2,4 log10 bản sao / tế bào, nhưng không sạch hết, so với các hình thức DNA khác của siêu vi B trong tế bào gan.
Dựa trên những dữ liệu này, dùng mô hình toán học dự đoán rằng phải cần lâu hơn 14 năm để sạch hoàn toàn cccDNA trong nội bào ở một người nhiễm HBV mạn tính. Ý nghĩa lâm sàng của phát hiện này là khi dùng thuốc uống nucleos (t)ide thì phải sử dụng trong thời gian dài, nếu không muốn nói là vô thời hạn. Mục tiêu “chữa khỏi bệnh " viêm gan B bằng các thuốc uống nucleos(t)ide hiện có thì không thể bởi vì các thuốc này không thể có tác dụng ức chế siêu vi kéo dài hoài được, và cũng không thể thải trừ hết cccDNA trong tế bào gan.

Mọi thắc mắc vui lòng xin liên hệ : 0973332733